Hotline: 0978.491.908      Email: dongytruongxuanduong@gmail.com     

Câu Chuyện Nhân Văn
Con Ơi! ... Bây Giờ Con Ở Đâu?
 Sáng Chủ Nhật nào mà không nói dối vợ để chạy ra café F. gặp mặt bạn bè thì cảm thấy như thiếu thốn điều gì đó khiến cả ngày nhăn nhăn nhó nhó, mà hình như bả cũng biết tỏng rồi nên thường chận họng trước:
Bí Quyết Làm Lành ‘Vết Nứt’ Trong Hôn Nhân
 Kể từ khi chương trình của bà ra mắt vào năm 2002, Ina Garten làm say đắm người Mỹ bằng những công thức nấu ăn mộc mạc, những bữa tiệc tối thân mật và cách sử dụng dầu ô liu ngon, bổ. Điểm nhấn trong bức ảnh chụp nhanh về cuộc sống bình dị này của Garten chính là chồng bà, Jeffrey, người luôn xuất hiện đúng lúc bàn ăn đang được dọn ra, Jeffrey thể hiện mình là người chồng có tính cách từ tốn, luôn ủng hộ và rất yêu vợ.
VỀ THĂM MẸ
 Con đường từ Pleiku đến Qui Nhơn chỉ dài có 167 cây số, xe chạy hơn ba giờ thì về đến Qui Nhơn, nhưng mà sao lòng tôi nôn nao vời vợi, muốn xe chạy cho thật nhanh để về bên mẹ, vì lâu lắm rồi tôi chưa về thăm người. Trong xe tiếng hát của một ca sĩ nào đó lại vang lên như thúc giục, như khơi gợi lòng nhớ mẹ cháy bỏng trong tôi
MONG RẰNG EM SẼ HIỂU
Tôi suýt bật cười nhưng cố kềm lại để có thể nằm im với thằng nhóc này. Nghe nói, nó đã hai mươi tuổi mà sao cứ y như con nít lên ba. Chắc ba mẹ nó khổ sở không ít với cái tính nhõng nhẽo của nó. Ừ! Thì nó đã nói “Con là cục vàng, cục hột xoàn của mẹ con đó bác”. Có là cục gì đi nữa thì cũng là của ba mẹ mày chứ tao thì chịu mày hết nổi. Hai ngày qua, không ngày nào tôi có được một phút yên ổn với nó.
MẸ CHỒNG NÀNG DÂU
Trang đứng trầm ngâm trên sân thượng, những sợi tóc dài theo gió nhẹ bay. Trời cao thăm thẳm màu nhung thẫm, cảnh vật xung quanh im lặng như đã say ngủ trong bóng đêm, hương thơm từ bụi hoa hồng và hoa nhài trồng trong chậu ở góc sân thoang thoảng dịu dàng. Chỉ còn đêm nay. Ngày mai Trang sẽ lên xe hoa, sẽ rời bỏ căn phòng thân thương của nàng. Trang rùng mình, đôi vai thấm lạnh vì sương khuya. Nàng trở vào phòng cố dỗ giấc ngủ. Cô dâu phải đẹp, cô dâu không được hốc hác với cặp mắt thâm quầng. 
THA THỨ
 Ngày ấy, tôi 33 tuổi, là một năm tôi như rơi xuống vực thẳm tối tăm nhất trên trần gian này....chiến tranh lạnh giữa tôi với anh kéo dài ...đã từ lâu chúng tôi không có tiếng nói chung, anh là một người chồng gia trưởng, làm gì, tính gì, anh đều theo ý mình, cùng với cái tính trăng hoa đã làm cho anh không còn nghĩ lo gì cho tôi và hai con khi chúng còn quá nhỏ ....
THIỆN CÓ THIỆN BÁO
Giữa thời buổi khó khăn, nhà cửa và vàng lên giá với tốc độ không ngờ được thì hai vợ chồng tôi tách rời khỏi gia đình chồng dẫn dắt hai đứacon thơ đi mua nhà. Sau khi dọn vào nhà mới một tuần, khoảng 5g chiều vợ chồng tôi ngồi bên cửa sổ bàn tính ngân sách gia đình.
Truyện ngắn: Người cha
Khi tôi lên mười hai tuổi thì cha mẹ tôi chia tay nhau. Nói cho đúng là mẹ tôi bỏ cha tôi theo một người đàn ông khác về thành phố. Sau đó ít lâu cha tôi đã tìm mẹ tôi nhiều lần. Lần cuối cùng từ thành phố trở về, cha tôi đập phá lung tung. Rồi ông lôi hai chị em tôi ra và nói:
Con dâu cả “Khi cho đi sẽ nhận lại rất nhiều”
Nhân được nghỉ 2 ngày, gia đình ông tổ chức họp mặt vào buổi chiều cho mát.

Chiều mới ăn uống mà, buổi trưa bớt nắng, ông xách cần câu đi câu….

Tầm hơn 5h chiều, ông lóc cóc đạp xe về.

Về nhà tắm rửa xong thì bàn ăn đã bày biện xong, ông bà và gia đình xúm nhau vào ngồi ăn uống chuyện trò.
Chị tôi " Câu chuyện xúc động ý nghĩa sâu sắc"
Bố theo vợ bé bỏ lại mẹ tôi một nách tám đứa con .Cái ngày bố bỏ đi là hôm bà sanh thằng con út lúc trời mưa giông gió bão .Với đồng lương giáo viên tiểu học bà làm sao xoay sở với tám cái tàu há mồm đang khát sữa . Chị hai là đứa con lớn phải nghỉ học để buôn bán . Ra chợ buôn bán mà chị hiền lành quá không cạnh tranh nổi đám giang hồ lưu manh nên ngày nào chị cũng đem thúng xôi vò ế về ăn thay cơm .
Người tình trong mộng " Câu chuyện ý nghĩa nhân văn và một tình yêu chân thật"
Buổi chiều ngày 24 tháng 12 năm 2004, Wendy, cô sinh viên năm thứ hai đại học Dược Khoa đang đứng đợi chuyến xe lửa của thành phố New York để trở về nhà.

Tất cả các anh chị em của cô đều hẹn là sẽ về nhà đúng 7 giờ để đoàn tụ trong buổi cơm chiều thân mật cùng cha mẹ theo truyền thống của gia đình họ. Bỗng Wendy để ý đến một cặp nam nữ đang đứng cách cô vài bước, họ đang ra dấu bằng tay để giao lưu với nhau.
Một đoạn đời sau " Câu chuyện xúc động ý nghĩa sâu sắc"
Đang nằm bên cạnh, cô thoảng nhìn thấy chồng nhắn tin với ai đó mà khóe miệng nhếch cười nhẹ.
Chồng cô thường xuyên đi sớm về muộn hơn, những ngày chủ nhật phải đến công ty nhiều hơn. Anh lặng lẽ đi, lặng lẽ về, lặng lẽ sống bên rìa cuộc đời của ba mẹ con cô. Sự vắng mặt của anh giờ đã không còn được con hỏi hay nhắc đến nữa.
Hαi αnh em "Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc"
Anh đẹρ trαi, giỏi giαng, chả bù cho đứα em gáι xấu xí, chậm chạρ, học không rα chữ. Anh đỗ đạt lên thành ρhố học, rồi ở lại lậρ nghiệρ, lấy vợ sinh con. Em gáι ở lại đầu tắt mặt tối với mảnh vườn quê cằn cỗi.

Một ngày, αnh trαi về nói với em gáι ở quê nhà lo cho chα mẹ, hằng tháng αnh gửi tiền về ρhụ giúρ. Em gật đầu.
Chỉ tại không có tiền lẻ "Cảm động câu chuyện tình dễ thương và hết sức có hậu"
Cuối năm 1963, anh bạn tôi mới tốt nghiệp phi công ở Liên Xô về. Anh tên là Đức.

Một hôm đi chơi phố, Đức mải mê đạp xe vào đường ngược chiều lúc nào không biết. Tiếng còi vang lên. Một đồng chí nữ công an bước đến và giơ tay chào:
Bước ngoặt cuộc đời "Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc"
Ngày đó, cuộc hôn nhân củα chị đã trở nên nguội lạnh. Chị là người chủ động đề nghị ly hôn. Bố mẹ hαi bên đều đã biết. Trước nỗ lực hàn gắn củα bạn bè, αnh em, và cả bố mẹ αnh…chị vẫn giữ một thái độ mềm mỏng…lặng lẽ.
Ngày nào cũng nấu cháo trắng cho vợ, nhiều năm sau, chồng mới nhận ra 1 sự thật cay mắt
Dự đám tαng củα người bạn xong, αnh lái xe như bαy về nhà. Mở cửα vào, αnh thấy vợ đαng nằm cuộn tròn trên sofα ngủ quên. Câu chuyện củα người chồng ngày nào cũng nấu cháo trắng cho vợ…

Gạo là gạo nếρ, nồi là nồi nung từ đất sét, bếρ là bếρ thαn. Ngày nào cũng vậy, cứ 4h20’ sáng là αnh trở dậy, chuẩn bị nhóm bếρ, đổ nước vào nồi, vo đãi lại gạo đã được ngâm sẵn trong nước từ trước.
Một trái tim nhân hậu
Bố mẹ tôi đã mất, ở quê không còn ai thân thích, nhà đóng cửa để đấy. Thông thường cứ hơn một tháng tôi về quê một lần, nhưng lần này mãi gần ba tháng tôi mới về. Vì ở quê dạo này thực hiện chủ trương tiết kiệm điện nên cứ cắt điện liên tục. Tôi sợ không chịu được nóng.
Nước mắt chảy ngược

Tôi lấy chồng năm 18 tuổi ,đã kịp khôn đâu,vì ở chung nên hay lục đục với mẹ chồng.

Trong một lần hai vợ chồng đi cuốc đất trồng khoai. Tôi bàn chồng xin ra ở riêng, chồng không ưng,cãi nhau,tức lên chồng lấy cán cuốc phang ba cái .
Tôi về nhà mẹ đẻ .
MẸ CHỒNG TÔI…
Sau khi cúng 50 ngày cho ông xong, khách khứa đôi bên nội ngoại về hết. Các con bà hôm sau mới đi. Thế là từ nay chỉ còn lại một mình ở cái tuổi gần 60.
Các con đi rồi, căn nhà như rộng thênh thang. Vắng lặng! Hai cậu con trai sau khi học xong lấy vợ có con đều sống ở xa, đứa Hà Nội đứa Sài Gòn. Hôm nay bà dọn dẹp nhà cửa gọn gàng xong, sang mấy nhà hàng xóm cảm ơn bà con đã giúp đỡ mình khi có công việc. Vừa về đến nhà nghe có tiếng chuông điện thoại reo vang, nhấc ống nghe bên kia là tiếng con trai bà ở Hà Nội:
Cho đi chính là nhận lại
Có một cô gáι trẻ chuyển nhà mới. Cô ρhát hiện hàng xóm nhà mình là một ρhụ nữ nghèo goá chồng, sống với hαi đứα con nhỏ. Một ngày nọ, khu ρhố bị mất điện đột ngột. Cô gáι trẻ ρhải bật điện thoại để tìm nến thắρ sáng.
Page (1/5)  First  1  2  3  4 ... Last 
Câu Chuyện Nhân Văn